Polaroid
<bgsound src="http://manhcuong.wen.ru/midi/Nhachay.mid" loop="1">Thật quáj lạ. Một buổj tốj. Ngồj một mình. Nằm 1mình. Rồj kũng 1mình thiếp đj vào gjấc ngủ. Ngủ, ngủ rất say, ngủ say lắm, ngủ như chết vậy. K hiểu sao, k bjết lí do j. Bỗng nhiên tỉnh dậy và fát hiện ra rằng nước mắt m đang chảy. K hjểu nc mắt m chảy vì điều j,hay vì một aj đó. Và bây gjờ thì k thể nào chợp mắt đc nữa. Đầu óc thì nghĩ mông lung. Nghĩ về một điều j xa lắm. Nc mắt một lần nữa lạj rơj. Lúc này có lẽ m đã tỉnh ngủ hẳn chăng. Đã bjết đc điều m đang nghĩ chăng. Đang nghĩ về một ngườj. Có lẽ đjều k ngờ nhất lạj xảy ra. Bỗng dưng nỗj nhớ lạj tràn đầy trg gjấc ngủ. Bất gjác nhớ một ngườj, nhưng ôj sao lạj kảm thấy xa quá. Nỗj nhớ thật kì lạ. Nó lạj tràn về khj ta k ngờ nó sẽ đến nhất. Lúc ta hoàn toàn k nghĩ j về nó hay bất kì điều j như khj ta đang ngủ chăng. Có lẽ nó đc chôn sâu chặt trong lòng, đc gjấu kín trg tận hang kùng ngõ hẻm của tráj tjm. Để rồj khj có cơ hộj nó sẽ trỗj dậy bất ngờ, khjến ta k thể kjểm soát nổj nó. Có lẽ vậy, nó đã làm nc mắt ta lăn khj đang ngủ. Lòng thấy thao thao thổn thức bất an. Tình kảm thật khó hjểu. Sao nó ập đến thật vô cớ, kùng sự vô duyên,kèm theo sự vô hình nhưng hữu ý của nó. Cứ nghĩ rằng đã quên đc ng. Đã k kòn nhớ đến ng. Mà sao lạj như zậy. Chẳng lẽ đó chỉ là m tự lừa m sao? Không...! Không phảj thế....! Nhưng làm sao có thể tự chốj kãj. Tự lừa dốj m 1lần nữa khj ngay bây gjờ m kũng đang nhớ đến ng. M ngốc nghếc zậy sao? Wên 1ng khó đến thế sao? Sao ta k thể,k thể làm đc đjều đó vậy? Thế mà ta đã từng tự lừa m rằng. K yêu ng, k wan tâm ngườj. Vậy ra đó chỉ là những suy nghĩ chấn an lạj m. Gjúp m k kảm thấy m là một ng bị bỏ rơj rồj chết dần trg wên lãng. Nhưng sao sự tự lừa dốj đó lạj hoàn hảo đến vậy. Nó làm như ta đã wên đc ng, kất tjếng kườj nhạt khi aj đó nhắc đến ng. Thế mà gjờ đây. K một đjều j kả, k một lí do, mà sao lạj có thể fá tan sự tự lừa gạt m hoàn hảo đến thế? Tạj sao? Tạj sao...? Tạj sự cô đơn chăng. Sự cô đơn thật đáng sợ, nó sẽ nuốt chửng tất kả. Nó đáng sợ đến mức có thể nuốt kả 1thế gjan tình. Buồn rồj thjết buồn. Rồj tự hỏj lòng m, sao trên thế gjan này lạj có sự hợp tan. Đã có một bắt đầu rùj nhưng sao lạj fảj kèm theo sự kết thúc chứ. Yêu nhau rùj để là chj? Gặp nhau rùj lạj chja ly thật buồn. Có lẽ đó là 1quy luật của cuộc sống. Sự kết thúc của káj này,sẽ là sự khởj đầu của káj khác. Gjống như tình cảm zậy. Dù thế nào. Dù bất kỳ lý do j. Bất kỳ do aj. Thì mọj thứ kũng se qua, thờj gjan sẽ kuốn făng đj tất kả, chỉ kòn lạj những kí ức và kỉ njện. Vậy sao ta k lưu gjữ những j đẹp nhất,để mỗj khj ta nhớ đến sẽ bất gjác nở nụ kườj. Tình cảm thật k thể kưỡng ép. Kũng k nên wá chập. Sống hư ảo mãj vớj những j đã qua. Hãy học sống vớj hjện tạj. Sống thực vớj tương laj. M hjểu rồj.... Từ bây gjờ tốt nhất là hãy để mọj thứ tự nhiên. Hãy cho thờj gjan làm những công vjệc mà đãng nhẽ ra fảj làm, thật ngu ngốc khj trc đây m lạj cướp đj công vjệc của nó, cuốj kùng lạj chẳng đc j. Hãy học kách đón nhận hp nha. Vì bjết đâu đó quanh ta đang có ng thuơng thầm nhớ trộm thj sao. Nếu những aj đồng ý khj đọc những dòng này thì mỉm kườj lên nha, m sẽ kảm nhận đc nụ kườj đó của bạn. ( gửj c2o. Hay vuj nên, hay tjn rằng tương lạj đẹp đang đợj bạn. Hay chí ít kũng có ng kùng kảnh vớj bạn. Sorry vì bàj viết k đc hay và lủng kủng ah. Tạj m pùn ngủ wá. Định vjết dàj hơn nhưng mắt díp vào rùj.hjxhjx (-.o) mắt nhắm mắt mở.... Khò....khò .....zZzzZ...)
trang chu