<bgsound src="http://manhcuong.wen.ru/midi/Nhachay.mid" loop="1">TRAI TIM SAT
Tình yêu thật nhiều điều kì diệu nhưng cũng thật nhiều điều chớ trêu. 1trái tim bằng sắt, mình có 1t.tjm bằng sắt ư? Thật là 1trái tim kứng đầu kứng cỏi. 1t.tim chỉ biết có 1ng. 1trái tim đã từng làm những t.tjm khác đau đớn biết bao. Đau k fải vì sự sắc kạnh cứng nhắc của 1t.tim. Mà đau vì trái tim đó thiệt quá ngốc nghếc, thiệt quá ngu ngơ. Để rồi hững hờ trôi qua mọi thứ. Trái tim bằng sắt ư? Nó chỉ khiến mọi t.tim khác trở nên lạnh hơn do 1kái j đang sống kia bằng kim loại. Trái tim bằng sắt ư. Vậy thì sao chứ! Vẫn 1mực tin vào 1ty k chắc. 1hạnh phúc thiệt quá viển vông. Trái tim bằng sắt thì sao chứ. Nó sẽ k bị tổn thương chăng. K.... K fảj đâu nó kũng đau lắm chứ. Tuy là bằng sắt thì sao, nó vần biết đập, biết thở, tức là nó biết sống. Và gjờ trái tim sắt đó đang đau, đau lắm. Đau vì 1chuyện đã qua?.... Có vẻ như vậy, nhưng thực ra k fải đã qua đâu mà hiện gjờ vẫn còn tiếp điễn. Nó tuy bằng sắt nhưng nó kũng biết sống fải k! Vậy là nó kũng biết kảm nhận. Nó kũng biết đớn đau. Nó kảm nhận đc sự lạnh nhạt của káj j nó sắp mất. Nó kũng hiểu đc kái j sắp điễn ra. Để rồ nó fải quyết định quên đi tất kả. Quên đi 1t.tim mà nó vẫn nhớ. Gạt khỏi đầu t.tjm mà nó vẫn yêu. Vì nó.... Nó đã quyệt đinh buông tay... Hừm thật nực kười, làm j có chuyện buông tay chứ, nó làm j có tay để mà buông. Nhưng nó vẫn mỉm kườj vì nó biết chắc chắn tráj tim kia đã từng thuộc về nó, là của nó. Nó mỉm kườj hp, có lẽ vậy nó đã mãn nguyện rồj. Đúng là 1t.tim bằng sắt. Nó k còn nóng hổj như xưa. K còn biết chờ đợi 1tn từ 1t.tjm nào đó. Nó thiệt tình kũng tệ khj đang nói chuyện thì nằm lăn ra ngủ mà k 1 lờj tạm biệt. Nhưng nó biết làm sao khj t.tim trước đây,nó đã dành tất kả tình kảm gửj t.tjm đó mất rồi, để gjờ đây nó hờ hững vậy đó. Đúng là 1t.tim sắt khờ dại vô tâm.... Vô tâm ư... Chắc là vậy thiệt rồi. Nó gen tỵ với những t.tjm khác. Sao t.tjm họ lạj là fa lê nhưng vẫn đỏ máu. Kòn mình bằng sắt nhưng sáng loáng những njềm đau. Nhiều khj sự thật, thật phũ phàng. Gjống như là hàng ngàn hàng vạn chai axit đang đập vào nó. Những chai axit đó đâu ai biết là káj j. Đó là sự trống trảj ở một nơj mà nó từng rất ấm áp. Nó đang ăn mòn rằng xé t.tjm sắt kia. Và t.tjm sắt chỉ mỉm kườj. Nó nghĩ rằng sự kết thúc này sẽ có 1sự khởj đầu mớj chăng? Nó kũng nghĩ rằng ăn mòn hết lớp vỏ bọc bên ngoàj thì sẽ hjện ra 1t.tjm đỏ hồng chẳng hạn. Nhưng rồj sao.... T.tjm sắt vẫn là sắt. Sự gỉ sét lạj kàng làm nó thêm đau. Đau lắm, ước chi 1t.tim nào đó sẽ bao bọc lấy nó. Truyền cho nó hơi ấm của m. Nhưng điều đó là k thể đâu. Sự gỉ sét vô tâm sẽ làm t.tjm kja đau đớn. Để rồj nó kũng lạj kàng đớn đau. Nó thà để mình tan trong dòng axit kja chứ nó k mún ai vì nó mà bị tổn thương. Vì nó mà fải đau khổ. Cuộc đờj hệt như 1gjấc mơ. Kết thúc cho 1sự khởi đầu quá sớm. 1ngày thiệt buồn. Cunkhoc/khocvole321/17/04/2011

XtGem Forum catalog